Đây là bài viết review từ một thành viên đã đi leo Bạch Mộc Lương Tử do LimTravelling tổ chức, xin trân trọng giới thiệu
Đã bao giờ bạn muốn vượt qua chính mình?
Đã bao giờ bạn muốn thử thách bản thân bằng những việc bạn nghĩ bạn không bao giờ làm nổi?
Bé Ngọc 8 tuổi: Sợ độ cao, không có thể lực, giữ thăng bằng kém, yếu ớt, không bao giờ rèn luyện...
Một ngày đẹp trời, năm của những lần đầu tiên, bé quyết định thử thách bản thân bằng chuyến trekking hardcore nhất mọi thời đại - Bạch Mộc Lương Tử (tên mới là Ky Quan San). Theo giới chuyên môn đánh giá, cung trek này có độ khó cao, chỉ sau Pusilung, khó gấp đôi Fansipan, nhưng vì bé chưa đi trek bao giờ nên chọn đại cung đẹp. Thế là chuyến đi 3 ngày với vô vàn trải nghiệm bắt đầu.
Ngày 1: Mục tiêu Đỉnh Núi Muối 1800m
Minh bắt đầu chuyến đi bằng chuyến taxi từ Sapa lên huyện Bát Xát, nhà porter với tốc độ cao, say xe khủng khiếp, nghĩ chắc mình chẳng còn sức mà leo nữa. Tiếp đó để tiết kiệm chút thể lực đi 4km đường bê tông, mình thuê xe ôm tới thẳng con dốc đầu tiên, lái xe là em gái tóc nhuộm đi con Click trắng, đầu không đội mũ, phóng xe tự tin lắm, đi vù vù, mình ngồi sau cứ nảy lên nảy xuống theo từng đoạn dốc, cảm giác như sắp bay xuống dưới suối, coi như là chút tăng lực để tiến vào con dốc đầu tiên.
Con dốc đầu tiên, được mệnh danh là Dốc Bỏ Cuộc (vì mọi người hay nản, bỏ cuộc và bẻ cung sau con dốc này) chào đón mình bằng cơn mưa tầm tã, đường trơn trượt và lầy lội, đánh tan ý tưởng của mình về một lần trekking sạch sẽ 😢. Trượt lên trượt xuống, mình cũng qua được con dốc này và nghĩ ôi thì ra con dốc đầu tiên cũng không quá khó khăn như mọi người vẫn bảo, nếu con dốc ấy khó nhất thì mình vượt qua chặng đường ngon ơ.
Cả đoạn sau đó, mình vượt qua trong vô thức, kiểu như không quá mức khó khăn, mình tiến vào rừng trúc, rồi rừng thảo quả, rồi 3 con suối, mặc áo mưa nóng, mồ hôi ròng ròng, đường lầy lội nên giày ướt hết, còn bị vắt bám vào tay, xong nghe ông anh kể là từng gặp rắn nên mỗi lần đi qua gốc cây nằm chắn ngang đường là phải đi như bay, nhỡ chẳng may tòi ra anh rắn hổ 🐍 đen xì xì nào. Bữa trưa hôm ấy ngồi ăn dưa chuột chẻ mà mình thấy như mỹ vị thế gian.
Sau khi ngồi nghỉ với uốn éo ở con suối to, mình tiến vào Dốc Tuyệt Vọng, ôi cuộc đời lần đầu tiên thấy cứ đi mãi đi mãi mà không hết dốc, thở phì phò leo mãi mà con dốc cứ như vô tận, không có điểm dừng, xung quanh là rừng cây âm u ẩm ướt, nghỉ đứng không biết bao nhiêu lần, mình đã vượt qua con dốc ấy trong vòng 1 tiếng 45 phút. Mà đặc biệt nhất, leo hết dốc, thấy cổng lán ở Núi Muối rồi, tưởng thiên đường đây rồi, cuối cùng vẫn phải đi thêm 2 quả đồi nữa mới tới 😂
Đỉnh Núi Muối nằm ở độ cao 1800m, đẹp lung linh long lanh, dưới chân là biển mây xa vô tận, mà khác với nhìn từ máy bay xuống, đây là đạp chân trên mặt đất, vẫn nhìn thấy các đỉnh núi xung quanh, nhưng chỗ đứng vẫn cao hơn tầng mây, trắng như bông, xốp hơn tuyết, bao la hơn biển. Lán nằm trên đỉnh núi muối giờ đã có chiếu giữ nhiệt, chăn bông nên không sợ quá lạnh khi đêm về, chỉ tội không có điện, nên không sạc được điện thoại và cũng không có sóng. Đêm ngồi trên lán, ngắm bầu trời sao mênh mông như chìm đắm trong dải ngân hà, không khí trong lành, không bụi mịn, không nước nhiễm dầu, không thuỷ ngân, không đồ ăn độc hại, chưa bao giờ mình ngắm được một bầu trời sao đẹp đến vậy, mỗi tội điện thoại không chụp lại được nên mình ngắm và thu tất cả vào mắt vậy.
Mục tiêu núi Muối 1800m: ✅ Hoàn thành
Ngày 2: Mục tiêu Đỉnh Bạch Mộc 3046m
Do sương mù dày đặc nên mình không ngắm được bình minh Núi Muối trong truyền thuyết, bọn mình ăn sáng và lên đường chinh phục đỉnh Bạch Mộc lúc 7h30 sáng. Mình ngu dại tin lời mọi người là có ngày đầu tiên khủng khiếp thôi còn ngày thứ hai nhẹ nhàng lắm và thật sự là mình đã sấp mặt trong ngày thứ hai này. Quả là một cú lừa.
Chặng đường ngày thứ 2 dài gần gấp đôi ngày đầu với những đoạn khó và hard core hơn nhiều, đặc biệt với đứa sợ độ cao như mình. Qua lán thứ 2, băng qua cánh rừng già, cũng là những con dốc thở phì phò, mình đến vách núi đá dựng đứng trước mặt, và thấy các thanh niên đang đu dây ầm ầm 😢 (mình có up clip). Nhìn mặt đá trơn nhẵn, chả thấy điểm đặt chân, tay mình thì yếu, mình đã nghĩ thôi quả này tiêu đời rồi. Thế rồi bằng một nghị lực phi thường nào đó, thật ra do nỗi sợ độ cao, mình đã leo lên vách đá như điên với tốc độ cao, nghe mọi người kể lại là thấy mình leo thoăn thoắt như thạch sùng, căn bản là không muốn ở lại chỗ đó quá lâu. Tiếp đó là bám vào vách đá mà đi, dưới chân là vực thăm thẳm, còn nhảy từ mỏm đá này sang mỏm đá khác, mình không dám nhìn xung quanh luôn, nếu không chắc cũng chóng mặt tiêu đời rồi.
Qua vách đá là đến sống lưng khủng long, đỉnh 2500 mét với cảnh đẹp tuyệt vời, hoang sơ, chưa bị khai thác, nhìn như tiên cảnh, với bạt ngàn rừng chè cổ thụ, uống thơm lắm nhưng màu nhạt hơn chè dưới xuôi. Sau đó mình vượt qua lán dê và sườn đồi trải dài với vô vàn cây lá vàng, bãi cỏ ngút ngàn để tiến đến đỉnh 2800m.
Từ đó mình vượt qua rừng trúc mới thật sự là địa ngục, đất đen, ẩm ướt, trơn trượt và lún. Đã thế dốc rất cao và quãng đường rất dài, lại còn ngoặt nhiều chỗ. Mình thật sự là gần như bò, bám vào từng gốc trúc để rướn người lên và chân không bị lún sâu hay trượt xuống, xong cố đếm trong đầu, còn 200 bước chân, 100 bước chân, 50 bước..., cứ thế cuối cùng mình cũng lên đỉnh Bạch Mộc, chinh phục được mốc bản thân đặt ra, quan trọng là 2 bữa sáng ăn phở uống cafe của Vương Long, và thấy ý chí của bản thân kiên định như thế nào.
Đường đi lên vất vả 7 thì đi xuống với mình vất vả 10, vì mình sợ độ cao lắm. Vừa bước xuống vừa dò dẫm, chân run run, thấy các bạn nam xung quanh xuống dốc như trượt băng, mình thì vừa lún vừa sợ sấp mặt, nên dùng 2 tay 2 chân và mông trườn xuống như sâu đo, nếu nhắm mắt được chắc cũng nhắm mắt luôn. Lúc bấy giờ chân vừa đau, nhức, không còn cảm giác, trước mắt là vực sâu thăm thẳm, đúng kiểu “Heo hút cồn mây súng ngửi trời - Ngàn thước lên cao ngàn thước xuống” ấy, mình chóng mặt với hoa mắt không thể nhìn được gì. Ăn vội kitkat với oreo để lấy thêm dũng khí và sinh lực, ấy thế mà lúc đứng trước cái dây để đu xuống mặt mình vẫn trắng bệch, môi thì mếu, nếu không nhờ mọi người động viên và hỗ trợ chắc mình không thể xuống nổi, vẫn ở nguyên trên ấy quá 😢
Đêm về lán, tắm nước nóng, lên núi muối ngồi ngắm sao uống trà gừng, mình thầm cảm thán đã qua được mấy cái vách đá ấy được rồi, cảm tạ là mình đã xuống được đến lán, nghĩ mà vẫn run.
Mục tiêu đỉnh núi 3046m: ✅ Hoàn thành
Ngày 3: Mục tiêu - Về bản, kết thúc hành trình
Ngày thứ 3 là ngày nhẹ nhất với mình mặc dù là chân đau không bước đi nổi, xuống dốc tuyệt vọng ngon ơ, đi phăm phăm. Mà được cái là cả cuộc hành trình không vồ ếch phát nào, trong khi em trai cùng đoàn ngày nào cũng vồ ếch mấy phát.
Điểm khủng khiếp nhất của hành trình đi xuống chính là 30 phút đi rừng trúc vừa trơn trượt, ẩm ướt lại lầy lội, trượt băng và bám víu tất cả những gì có thể, đi bằng gót và bước ngang, tay cầm gậy đến tróc cả mảng da lớn, chân thì không còn cảm giác nhưng cuối cùng mình cũng về đến con dốc đầu tiên, may mắn là không mưa, không ẩm ướt, không trơn trượt, mình về đến bản trong sự chào đón của đội ngũ xe ôm đông như quân Nguyên.
Mục tiêu: ✅ Hoàn thành
Kết quả đạt được:
❤️ Vượt qua chính mình.
❤️ Yếu nhưng vẫn dám ra gió, sợ độ cao nhưng vẫn trèo cao, may không ngã đau.
❤ Thêm rất nhiều trải nghiệm mới khó có được trong đời.
❤ Chiêm ngưỡng được cảnh đẹp như bồng lai tiên cảnh mà những ai dám thử thách mới thấy được.
❤️ Kiên nhẫn và dám đương đầu thì sẽ thành công.
Thiệt hại:
😢 Chân đi 2 hàng, giờ đau không nhấc nổi, mặc dù đã tắm lá và massage các kiểu.
😢 Vỡ màn hình điện thoại.
😢 Đi luôn đôi giày và quả áo mình thích.
Chân thành cảm ơn Hoàng Quốc Phong đã đồng hành cùng chị chuyến này, không có em chắc chị không thể thực hiện được chuyến đi để đời này quá.
Cảm ơn người anh cùng tên Ngoc Tran, nhờ có anh mà em không bị cảm giác nản chí vì yếu kém nhất đoàn 😂 Thật ra là nhìn anh chân đau mà vẫn bước đi đến đích được làm em có động lực bước tiếp.
Đặc biệt cảm ơn Bac Nguyen Hoang và Lim Travelling đã chuẩn bị, hỗ trợ, cổ vũ và dìu dắt chị trong suốt chuyến đi, không có em chắc giờ chị vẫn ở trên đỉnh 2500m hít gió rồi. Mọi người ai có nhu cầu trekking thì liên hệ Bắc nhé, rất nhiệt tình, hỗ trợ hết mức, đến một người như mình không ai nghĩ là leo núi được mà em ấy cũng hỗ trợ mình “lên đỉnh” được 😂
Cảm ơn những bức ảnh của Lê Việt đã giúp mình có động lực chọn cung này để trek.
Giờ bé Ngọc nghỉ ngơi dưỡng chân và cảm tạ thế giới vì đã về đến chiếc giường ở Hà Nội bình yên.
#bachmocluongtu #kyquansan #beNgoctrekking
Nguồn: Facebook #beNgoc :)))